XUÂN XƯA
Có một mùa xuân của thuở nào
Có chờ có đợi có nôn nao
Có con hồ điệp bay vào mộng
Có tiếng vành khuyên gọi trước rào
Có gió tìm hương trên mái tóc
Có trăng soi bóng dưới cầu ao
Có tà áo tím đi qua ngõ
Có bức thư tình e ấp trao.
Trần Thị Hoàng
Bài họa
MEN TÌNH
Hãy
nhính gần anh chút nữa nào
Bên em
lòng lại thấy nao nao
Thoảng
thơm hương bưởi gây rung cảm
Êm ấm
vòng tay muốn vượt rào
Mơn
trớn gió vờn lay chéo áo
Xuyến
xao trăng rụng gợn gương ao
Men
tình ngọt lịm tim ngây ngất
Môi
quyện làn môi đắm đuối trao.
Hồ Thanh Hà
MỘT THÓANG PHƯỢNG HỒNG
Cánh diều
bay bổng xanh ngày hạ
Tiếng võng
ầu ơ thắm điệu hò
Hè ơi! ấm
lại hương ngày cũ
Một thoáng
phượng hồng ... nhớ ngẩn ngơ.
HỒ THANH HÀ
MÀU
NHỚ
Đẹp
nhất thời gian tuổi học đường
Làm sao quên
được nét thân thương
Lời thầy ghi
đậm trên trang vở
Ánh mắt tìm
nhau trước cổng trường
Tập tểnh ươm
thơ màu mực tím
Ngu ngơ dệt
mộng sắc hoa hường
Phượng hồng
áo trắng dài nhung nhớ
Kỹ niệm vui
buồn mãi vấn vương.
Hồ Thanh Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét